Chiến dịch Mùa hè xanh 2012

08 08 2012

 

Một số hình ảnh của đội SVTN Viện Điện trong chiến dịch Mùa hè xanh 2012

tại địa phương: xã Lạc Lương, huyện Yên Thủy, tỉnh Hòa Bình


 

 

tặng quà các gia đình chính sách

 

giúp đỡ người dân địa phương công việc mùa màng

 

mở lớp học ôn tập, bổ túc cho các em học sinh

 

giao lưu văn nghệ và đốt lửa trại cùng người dân địa phương.




 

          Ai đó chia sẻ :” Những ai đã từng quyết định vác ba lô đi mùa hè xanh đều không hối tiếc về một thời mười tám đôi mười”. Câu nói này có lẽ đã gợi lại những cảm xúc khó tả cho ai đã từng tham gia Mùa Hè Xanh cũng như những băn khoăn, suy nghĩ cho những sinh viên chưa từng đi Mùa Hè Xanh nào, như mình! Chiến sĩ tôi năm nay, sung sướng biết chừng nào, vì mọi việc đã được Ban Chỉ Huy sắp xếp, tiền trạm, tổ chức, lo lắng kinh phí, hậu cần... Mình chỉ cần tham gia một cách tích cực nhất. Tôi và các bạn,chúng ta tự nhủ với bản thân mình phải cố gắng nhiều hơn. Dẫu biết để một xã nghèo phát triển là một câu chuyện dài, người viết kết thúc không phải chúng ta mà là chính quyền địa phương, chúng ta chỉ là những người làm cho câu chuyện ấy thêm sinh động hơn mà thôi. Trong 9 ngày đầy cảm xúc ấy, cái mà chúng ta đã mang đến quê hương Lạc Lương này là một sự chia sẻ chân thành, một cánh tay đầy nhiệt huyết. Mọi hoạt động, dù là lao động hay dạy học, hậu cần hay giám sát, đều đáng khuyến khích, vì nó đã thể hiện được dấu ấn của tuổi trẻ trong lòng người dân. 

        Công tác dạy học cho các em thiếu nhi trong độ tuổi tiểu học và trung học cơ sở tại trường tiểu học Lạc Lương, trong thời gian ngắn như vậy, khó có thể nói được điều gì nhưng có một điều chắc chắn, là các em sẽ rất nhớ các “thầy cô” khi Mùa Hè Xanh kết thúc! À phải rồi, thầy Tú, thầy Cường, thầy Hà, thầy Mạnh, thầy Trọng, thầy Quyết, thầy Đăng, cô Diên , cô Lan, thầy Huấn, thầy Lợi, thầy Tuấn…. (những “thầy cô” chưa từng kinh qua một trường lớp, một khóa sư phạm nào) cũng sẽ rất , rất nhớ các cô bé, cậu bé với đôi mắt trong trẻo và nụ cười thuần khiết như nắng sớm buổi ban mai ấy, và rồi nghe được tâm sự giản dị mà chân thành của một “cô giáo trẻ”:” Các em chủ yếu là người dân tộc Mường, hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhưng rất ham học. Mình xem chúng nó như những đứa em trong gia đình vậy. Mong sao Mùa Hè Xanh còn mãi, vì mình sợ lúc chia tay các em lại không cầm được nước mắt”, một cảm giác thật khó tả , nghèn nghẹn dâng lên trong lòng …Và biết đâu, nhờ những buổi học ngắn ngủi như vậy, những chuyên đề quá đỗi thú vị như vậy, suy nghĩ của phụ huynh về việc học tập của các em sẽ thay đổi, đó phải chăng là những giá trí vô hình mà chúng ta đã tạo ra ?

       Công tác hậu cần, một trong những công việc quan trọng bậc nhất trong chiến dịch Mùa Hè Xanh, giúp đảm bảo sức khỏe cho tất cả các thành viên trong đội tình nguyện. ”Có nuôi con mới thấu hiểu tấm lòng cha mẹ, có ngồi nhóm bếp mới thấm ướt giọt mồ hôi người hậu cần”, “Đằng sau những thành công luôn có sự hy sinh và đóng góp thầm lặng của những người hậu phương”. Chiến dịch Mùa Hè Xanh 2012 thành công rực rỡ như vậy không thể không kể đến những đóng góp lớn lao của ban hậu cần, của chị Lan, chị Hiền, chị Diên, em Mai, em Trang, em Nho, em Hiệu, bạn Hùng …Những con người hằng ngày đem lại cho chúng  tôi những bữa cơm ngon, no lòng, những ly nước mát lạnh xua tan cái nắng nóng của khí hậu vùng cao, giúp chúng tôi có sức khỏe và tinh thần cao nhất để thực hiện thành công các hoạt động xuyên suốt cả chiến dịch. Mùa hè xanh 2012 đã sáng suốt lựa chọn ra một ban hậu cần cực kỳ tuyệt vời ^^…    
    Công tác giám sát, một đáng tiếc nho nhỏ khi tôi chưa có cơ hội sát cánh cùng các bạn trong Mùa Hè Xanh năm nay, nhưng có lẽ tất cả chúng ta lúc này, chắc hẳn ai cũng muốn được gửi một lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến anh Trung, anh Đăng, anh Đưa, anh Quyết, các bạn Sơn, Trọng, Hòa, Trìu, Hà, Đăng, … nhờ các bạn mà chúng ta yên tâm hơn những lúc đi lao động cũng như khi ở nhà. Nhờ các bạn mà chúng ta được ăn ngon hơn, ngủ yên giấc hơn. Đọng lại trong tâm trí tôi lúc này là hình ảnh những giám sát tận tụy, nhiệt thành và trong bất kỳ điều kiện hoàn cảnh nào, nụ cười cũng luôn nở trên môi…
      Không thể không nhắc đến một trong những hoạt động chính và vô cùng quan trọng của chiến dịch, công tác lao động và sửa chữa điện, tôi vinh dự được sát cánh cùng anh Thường, Trìu, Vinh, Khiêm, Đăng, Phạm Sơn, em Nho, em Hiệu… Quay ngược quá khứ trở về trước, Mùa Hè Xanh trong tôi là một cái gì đó “ghê gớm”, là một điều gì đó” đẹp đẽ” và “hào nhoáng”, là đem sức trẻ, lòng quyết tâm và tinh thần tình nguyện đến giúp đỡ đồng bào các dân tộc vùng sâu vùng xa. Thanh niên mà, mình làm gì chả được, gặt lúa, làm đường, sửa nhà cho dân, sửa điện, nạo vét kênh mương…. Ấy thế mà, đi đến từng thôn, Yên Mu, Yên Tân, Quyết Thắng, Thống Nhất, Lương Cao… gặp gỡ từng con người, làm từng công việc, chiến sĩ tôi chợt nhận ra, sức người có hạn, ta chẳng thể làm gì nhiều cho nơi mà ta đang ở. Sức sinh viên, cầm bút nhiều hơn cầm cuốc, đi xe nhiều hơn đi bộ, thì làm sao có thể bì được so với những người dân quanh năm quen với mưa rừng gió núi, tay chân sạm một màu nắng mưa, ngón tay ngắn còn dính đất trong từng kẽ móng. Những gì tôi trông ngóng, đã vỡ tan tành trong Mùa Hè Xanh đầu tiên, nhưng rồi, tôi lại nhận ra, dù sức ta chưa làm được nhiều, nhưng ít nhất, chúng ta - những tình nguyện viên Viện Điện - đã cố gắng hết sức. Cố gắng hết khả năng của mình để làm theo những gì mà mình tin tưởng - tin tưởng vào những điều nhỏ bé, tin tưởng vào tình yêu thương và tin tưởng vào trái tim mình, còn đủ nóng để trao đi những yêu thương, chân thành, không vụ lợi. Tôi sống “người“ hơn sau khi đi Mùa Hè Xanh, bạn ạ.


       Chín ngày trôi qua, là bao bài học kinh nghiệm sống mà tôi nhận được, tình cảm trong tôi luôn trào dâng, trái tim tôi luôn sôi sục, bởi những tình yêu thương , bởi nụ cười và ánh mắt đầy niềm tin của những người bạn chiến sĩ. Nhìn các bạn, nghe các bạn công tác cùng các bạn, bao mệt nhọc, lo toan tan biến, bao khó khăn, vất vả trong chiến dịch chỉ còn là chuyện nhỏ. Niềm tin , khát khao, trái tim ấm áp của các bạn đã hun đúc thêm ý chí trong tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên những cảm xúc thật của những lần đầu tiên, lần đầu tiên dựng cột điện, lần đầu tiên trộn vữa, lần đầu tiên gieo mạ, lần đầu tiên vạt cỏ dại trên đường, lần đầu tiên được nhảy múa hát ca trong tột đỉnh thăng hoa và cháy hết mình trong đêm lửa trại, lần đầu tiên thật sự được thấu hiểu giá trị của những giọt mồ hôi của người lao động, cảm nhận hiệu quả cao khi làm việc bên những người đồng đội. Tôi đã học thêm được nhiều điều từ cuộc sống, và trưởng thành hơn. Dẫu vẫn còn đó những thiếu sót, nhiều công việc mới chỉ hoàn thành được một nửa, việc dạy học còn dang dở, còn nhiều gia đình khó khăn chưa được giúp đỡ, nhưng chúng ta sẽ luôn luôn cố gắng và từng bước khắc phục mà, phải không các bạn!

          Đêm trước lửa trại, được nghe những lời chia sẻ của các bạn, lắng nghe các bạn tâm sự, tôi vỡ òa hạnh phúc. Các bạn đã trưởng thành hơn, đã mang lại hạnh phúc, niềm vui cho thật nhiều người. Các bạn thật sự là những người chiến sĩ với trái tim ấm áp tình thương. Tôi hạnh phúc, vì xung quanh tôi là những người thanh niên sống trách nhiệm, yêu thương, chân thành. Tôi hạnh phúc, vì những gì mình làm là đúng, vì bên mình là những người chiến sĩ có cùng chí hướng. Các bạn ơi, hãy dấn thân để trưởng thành, hãy luôn cố gắng để hoàn thiện mình, xã hội đang chờ ta. Ôi tuổi trẻ của chúng ta, sao thật đẹp! Ôi những người bạn của tôi, tôi yêu các bạn, người đồng đội, người chiến sĩ, người anh em! Tôi đã thật sự trưởng thành, và chắc chắn các bạn cũng vậy!


        Cảm ơn Mùa Hè Xanh, cảm ơn tập thể, cảm ơn Ban Lãnh Đạo K54, anh Tuấn Anh, anh Tuyến,chị Lan, anh Nhất, anh Trung, anh Quyết,anh Tú, anh Đưa, anh Thường, ban lãnh đạo tuyệt vời và sẽ mãi mãi có tên trong trái tim chúng em, hôm nay và mai sau. Cũng xin được cám ơn lớp lớp các thế hệ K52, K53 ... đi trước đã tận tình giúp đỡ và tham gia cùng chúng em trong chiến dịch mùa hè xanh này. Kinh nghiệm và tình cảm của anh chị dành cho lớp đàn em đi sau thật vô cùng quý giá. Cảm ơn anh chị đã tạo cơ hội cho chúng em được đi, đi để cảm nhận thật nhiều điều ý nghĩa từ cuộc sống này.
      Tôi sẽ không bao giờ quên, những ngày khoác áo xanh tình nguyện, những ngày đẹp nhất của cuộc đời tôi.
 

Mùa hè xanh 2012, Lạc Lương Yên Thủy Hòa Bình
    “Đi dân nhớ, ở dân thương, làm dân tin”

Mạc Minh Tuấn


 e khóc , e khóc vì thờj gjan 9 ngày mùa hè xanh sao trôi nhanh thế , những kỉ niệm khó thể quên được trog 9 ngày .

Thế Vinh - thành viên đội SVTN


Mình nghĩ, trong cuộc sống cũng vậy, chúng ta hãy cứ sống như cách mà cta đã cháy hết mình trong cả Mùa hè xanh. Để ko chỉ đến khi Mùa hè xanh qua đi mà bất kỳ tiếng còi cuối hiệp nào vang lên trong đời... Chúng ta ko có gì phải hối tiếc :D Hãy luôn gắn bó cùng nhau!

Thạch Thái Trung - thành viên đội SVTN


Bách khoa năm sáu mùa hoa nở
Tôi vào Viện Điện được hai năm
Tình nguyện trong tôi là máu thịt
Là trái tim là ngọn lửa hồng

Màu áo xanh cùng tôi hoạt động
Mang trên mình trách nhiệm đi lên
Dù nắng mưa cũng không quản ngại
Luôn sẵn sàng thách thức thời gian

Bạn tôi ơi những người đồng chí
Nguyện một lòng hoạt động thanh niên
Nguyện cùng nhau trải qua gian khó
Luôn mỉm cười với những gian nan

Tôi và bạn cùng nhau công hiến
Hết sức mình vì thế hệ mai sau
Hãy vui lên những người bằng hữu
Trái tim này thỏa sức tung bay

Nhìn đàn em tự tin vững bước
Cũng là lúc anh chị phải về hưu :((
Xa rồi những ngày tháng bên nhau
Khoảng thời gian cùng nhau hoạt động

Nhớ những đêm ăn nằm bàn kế hoạch
Nhớ những buổi họp để triển khai
Nhớ những đêm chơi game đầy cảm xúc
Quán Tự Do nâng bước chân ta về
Nhớ những lúc cùng nhau nâng chén
Cốc trà tranh chém gió mỗi ngày
Có đôi lần cùng nhau cãi vã :D
Những kỷ niệm đã mãi xa rồi :(

Dòng cảm xúc bấy lâu kìm nén
Bỗng hôm nay mọc cánh bay lên
Giọt nước mắt từ lâu chảy ngược
Ngày hôm nay thổn thức chảy xuôi

Lời nhắn nhủ cho đàn em tiếp bước
Hãy vững tin chèo lái con thuyền
Sóng dẫu to không còn đáng sợ
Vì chúng ta là một gia đình

                                                           Lương Văn Tuyến - đội phó đội SVTN